Quay lại hậu trường, các bạn học khác đã trang điểm xong, An Gia Nguyệt vội vàng sửa lại kiểu tóc của mình.
"Gia Nguyệt, cậu vừa đi cùng ai vậy?" Ngụy Võ đi qua hỏi.
An Gia Nguyệt giả bộ hồ đồ: "Người nào cơ?"
"Người mà đeo cái túi lớn đó, tớ vừa đi kiểm tra sân khấu nhìn thấy hai người."
"À, là một người bạn đến cổ vũ cho tớ."
"Bạn của cậu?"
"Ừ, đúng đấy, sao thế?"
Ngụy Võ gãi đầu: "Không có gì, không ngờ cậu lại quen biết một người bạn có tiền như vậy, máy ảnh Hasselblad trong tay anh ta có giá hai mươi mấy vạn*, thật muốn mượn dùng thử một chút."
*tính sơ sơ thì 200.000 x 3.600 = 720.000.000 rồi nhé:))
An Gia Nguyệt cũng rất kinh hãi, nhưng nhớ tới nghề nghiệp của Hạ Thần, mua camera mắc như vậy cũng không kì lạ lắm.
"Anh ấy cũng là nửa nhiếp ảnh gia, thường xuyên chụp ảnh cho mấy người nổi tiếng nên mua loại camera tốt như vậy cũng đúng thôi."
Ngụy Võ kinh ngạc: "Lợi hại như vậy, không hổ là Gia Nguyệt, cậu cũng quen biết rất nhiều nhỉ."
"Không phải đâu, tớ quen khi làm việc ở nhà hàng thôi."
"À, hóa ra là khách hàng." Bao Dung bên cạnh đột nhiên nói chen một câu, "Chẳng trách buổi tối không đến tham gia dàn dựng và luyện tập, hóa ra là vội vàng đi tiếp khách."
An Gia Nguyệt đang xịt keo vuốt tóc đình chỉ động tác.
Ngụy Võ cau mày: "Bao Dung, cậu nói linh tinh gì thế?"
Những bạn học khác vội hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duyet-nguyet-nay/2421520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.