Lời này khiến cả phòng chấn động. 
Vu Duy rùng mình, nắm tay An Gia Nguyệt, lòng bàn tay đổ một tầng mồ hôi lạnh: "Hạ, Hạ đạo đáng sợ như vậy sao..." 
Lúc trước hắn nhận được danh thiếp của Hạ Tâm Thần, còn tưởng rằng vị đạo diễn này rất thân thiết hiền hoà, nhưng giờ phút này hắn phát hiện mình sai mười phần rồi. 
An Gia Nguyệt chẳng bình tĩnh hơn Vu Duy chút nào, bất động thanh sắc rút tay mình ra, hướng ra phía sau Vu Duy trốn. 
Năm năm không gặp, tính tình Hạ Tâm Thần thay đổi thật lớn, ỷ thế hiếp người. Thời điểm chia tay cậu nói ra mấy lời khó nghe như vậy, không lưu lại một chút mặt mũi, không biết Hạ Tâm Thần có ghi hận trong lòng hay không, lỡ như Hạ Tâm Thần nhìn cậu thấy khó chịu, bắt cậu trả ba mươi vạn kia thì nguy rồi. 
Trên mặt Dương Bân Bân lúc xanh lúc trắng, dù gì hắn cũng là minh tinh có mấy triệu fan, nào đã chịu qua loại sỉ nhục này, hắn tức giận nghiến răng, quay phắt người bước ra ngoài. 
Cửa chính rầm! Mở ra rồi đập vào, tiếng vang như đạn nổ khiến cả phòng chờ rung lên. Hạ Tâm Thần không hề bị ảnh hưởng, ánh mắt chẳng thay đổi, nói ra một câu: "Hiện tại buổi thử vai bắt đầu, nhớ kỹ nhân vật của mình." 
Vừa dứt lời, đèn trong phòng tắt rụp. 
Cả nhóm rơi vào không gian hắc ám, nhất thời kinh ngạc xôn xao bốn phía, nghị luận sôi nổi: "Chuyện gì vậy?" "Có phải do cửa vừa đập mạnh quá không?" "Nào! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duyet-nguyet-nay/2421470/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.