Cảng Maric - Ngôi sao biển cả.
Chu Chấn Nam hai tay bỏ vào túi quần, người dựa lên thân xe nhìn mấy chiếc tàu đang tiến gần bãi đỗ. Một, hai, ba, bốn, năm,...tổng cộng có mười con tàu lớn. Anh ta tự nhìn trời hỏi, chỉ là thuốc trị vết thương mà Tam Chủ huy động cả lực lượng khủng bố như vậy?
Không chỉ riêng gì Chu Chấn Nam, đám thuộc hạ bên cạnh anh ta không phải ngạc nhiên mà là kinh hãi. Không phải gia chủ của bọn họ bảo là đến cảng nhận thuốc thôi sao? Cảnh tượng trước mắt chẳng khác gì cử người xâm chiếm Vanladesh. Đám thuộc hạ đưa mắt nhìn nhau lòng không khỏi bất an.
Mười chiếc tàu cập cảng, một người đàn ông nhan sắc đậm nét Tây Âu bước xuống, trên người anh ta khoác lên bộ âu phục thời Victoria vô cùng quý tộc và sang trọng. Người đàn ông mái tóc vàng dài tới ngang vai với đôi mắt xanh dương tiến về hướng Chu Chấn Nam. Anh ta chìa bàn tay muốn chào hỏi đối phương một cách lịch sự.
Chu Chấn Nam hất tay đi.
- Đã ngủ chung giường đâu mà đòi nắm tay.
Frederick:...
- Người trị vì hoà bình, bỏ nhà theo Tam Chủ được mấy năm rồi? Chê cái danh quý tộc không đủ tanh mùi cá nên đổi làm hải tặc à?
Frederick:...
- Người anh em cùng tuổi, Vanladesh không phải muốn in dấu chân là in. Đặc biệt, là người tóc vàng. Cái đám gia tộc kia, kỵ nhất là người ngoại quốc. Đừng lo lắng, Chu gia của mình sẽ là nơi an nghỉ dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duong-chu/2667872/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.