Đừng, đừng giết con trai tôi.
Ung Khâu Cảnh Tông thở hấp hối quỳ xuống trước mặt cô ta. Ông ta không muốn mất đi người con còn lại nữa. Ung Khâu Cao Lãng hai tay chảy đầy máu miệng không thể khép lại. Người phụ nữ chỉ súng vào đầu hắn ta.
- Tôi cầu xin cô...đừng giết nó.
Ông ta tuy sức không còn nhưng vẫn cố gắng che chở chắn cho Ung Khâu Cao Lãng. Cô ta lại càng chướng mắt cảnh tình cha nghĩa nặng này nên chẳng thèm động tâm.
"Pằng!"
- Cha!
Phát súng trúng ngay trán Ung Khâu Cảnh Tông. Ông ta trợn to mắt ngã xuống đất, chết không nhắm mắt. Người phụ nữ tiếp tục chỉ họng súng về phía Ung Khâu Cao Lãng. Hắn ta đến chết cũng không muốn ngó ngàng, ôm chặt thi thể của cha mình khóc thê thảm.
"Pằng!"
Ung Khâu Cao Lãng vẫn giữ tư thế ôm Ung Khâu Cảnh Tông, chỉ là hắn ta cũng chẳng còn sống nữa. Tên thuộc hạ kia không may bị thiêu cháy trong ngọn lửa trước mắt. Kết thúc nhiệm vụ, người phụ nữ rời khỏi hiện trường. Cô ta chẳng phải là người của đám khủng bố kia. Mà là, người thuộc tổ chức ngoài nước. Đặt chân đến đất Vanladesh chỉ để hoàn thành nhiệm vụ được cấp trên giao.
Cảng biển Maric, chiếc tàu chở bọn người thuộc đám tộc kia đã rời bến được bốn tiếng. Tổng cộng có khoảng gần hai trăm người được vận chuyển như hàng hóa đến một địa điểm mà chắc chắn bọn họ không thể ngờ. Frederick đang đứng chờ ai đó, anh ta đã hút hết một bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duong-chu/2667860/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.