"Bắt đầu từ ngày mai, mọi công việc ở Vanladesh và đảo biển Veineý giao cho Viên Ý làm chủ. Kẻ nào phản đối, cứ việc diệt."
- Tam Chủ hạ lệnh thế thật à?
Hoắc Dạ tay cầm một đống tài liệu giao dịch ở biển Veineý, gương mặt không khỏi tin nổi chuyện vừa nghe. Anh ta định đi tìm Tam Chủ để giải quyết công việc. Hoắc Dạ ngó xấp tài liệu, lại nghĩ đến Viên Ý chỉ mới năm tuổi. Con bé nhìn mấy thứ tiếng này hiểu được không?
Công việc ở Vanladesh thì có thể thông qua Chu Chấn Nam. Còn đảo Veineý, đâu đơn giản đọc rồi hiểu mà là quan hệ ngoại giao đấy. Các quốc gia khác nếu muốn tàu được thuận lợi đi qua Veineý đều phải có chữ ký của Tam Chủ trước đây. Giờ thì, thật dễ dàng cho bọn người kia quá rồi. Hoắc Dạ đành không thể đi tìm Tam Chủ nữa. Anh ta sợ bị nói là kẻ phản đối việc Viên Ý làm bà chủ.
Giờ phải làm sao đây?
Hoắc Dạ bế tắc nhìn xấp tài liệu.
- Thuộc hạ, cũng không dám lên ý kiến.
- Muốn chết hay sao mà lên tiếng. Tam Chủ nói một là một, một khi đã hạ lệnh có trời mới cản được. Cậu lui xuống trước đi.
- Vâng.
Một đứa bé gái đáng tuổi con cái của bọn họ, đáng lẽ trong thời gian này phải được vui chơi các bạn đồng trang lứa mới đúng với cái tuổi hồn nhiên. Ấy thế mà được Tam Chủ để mắt đến. Con bé này, cũng quá số hưởng rồi. Chủ nhân của đảo biển Veineý, thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-duong-chu/2667856/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.