“Nhưng thật đáng tiếc.” Nói tới đây, khuôn mặt Liên Phong bắt đầu run rẩy, đôi mắt hiện lên tuyệt vọng thống khổ, “Nếu như tôi không rời đi vì bị thương, cha cũng sẽ không bị các người hại chết!” 
Anh ta đang nói tới trận hành động thanh trừ nhằm vào "Khâu Tái" lúc trước. 
Ánh mắt Hoa Sùng trầm xuống. 
“Tôi muốn báo thù! Tôi muốn báo thù!” Liên Phong càng ngày càng kϊƈɦ động, “Các người đều đáng chết! Các người không xứng được sống!” 
Hoa Sùng hỏi lại: “Anh nói đã khống chế một trong sáu người của tiểu tổ, người đó là ai?” 
“An Trạch.” Liên Phong đưa ra đáp án giống như lúc trước. 
Hoa Sùng lắc đầu, “Không thể nào là anh ấy.” 
Liên Phong cười đầy nham hiểm, ” Thế nhưng cậu không thể chứng minh được với mọi người. Trêи đời này, chỉ có tôi biết ai là "quân cờ". Tôi nói An Trạch, thì chính là An Trạch.” 
Mấy lần thẩm vấn đều bị bỏ dở vì Liên Phong không chịu phối hợp. Suy nghĩ của hắn từ lâu thoát ly quỹ đạo bình thường, hạt giống tà ác mà Cổ Kim gieo vào đầu hắn đã bén rễ nảy mầm, hắn nguyện ý đem vô số sinh mệnh hiến cho Cổ Kim, thậm chí bao gồm cả tính mạng hắn. 
Hắn chẳng sợ hãi điều gì hết. 
Có một đoạn thời gian, Hoa Sùng lo lắng Liễu Chí Tần bị ảnh hưởng, thường xuyên nhắc tới An Trạch trước mặt cậu, muốn Liễu Chí Tần tin tưởng rằng An Trạch tuyệt đối không bị Liên Phong khống chế. 
“Anh đang tiến hành tẩy não em đó à?” Liễu Chí Tần mỉm cười dịu dàng, sờ sờ tai anh, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808939/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.