Anh cúi đầu, tay phải chống trán, mím chặt môi run rẩy không kiềm chế được.
Anh nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình ảnh Hàn Cừ quay người, cười phất tay gọi anh: “Hoa Hoa.”
“Hoa Hoa”, cái biệt danh này, là tiền bối bên độ cảnh sát đặc nhiệm nhiều năm trước gọi anh, những năm qua, Hàn Cứ mỗi lần thấy anh đều gọi lên như vậy, chỉ có lúc trường hợp đặc biệt nghiêm túc, mới thay đổi, gọi “Hoa Sùng.”
Anh kéo mạnh tóc, mu bàn tay và cánh tay nổi đầy gân xanh.
“Tổ trưởng Hoa, Tổ trưởng Hoa.”
Tiếng Nhạc Nhiên la lên, kéo Hoa Sùng về hiện thực, anh quay lại: “Tôi đây.” rồi đứng lên, nhảy xuống xe quân cảnh.
“Máy bay trực thăng đến.” Vừa trải qua một trận phục kϊƈɦ, Nhạc Nhiên cảnh giác hơn rất nhiều, ngay cả giọng nói cũng trầm thấp không ít.
Máy bay trực thăng hạ cánh với một chấn động lớn, Hoa Sùng nhìn thấy, thầm giật mình một cái.
Các máy bay trực thăng không cùng đơn vị có cách trang trí khác nhau, trực thăng Thẩm Tầm điều tới là trực thăng quân đội.
Trước đây chưa từng nghe nói, đội hành động đặc biệt còn có thể thuyên chuyển tài nguyên của quân đội.
“Đi thôi!” Nhạc Nhiên nói.
Hoa Sùng gật đầu, đang muốn cùng Nhạc Nhiên đi đến máy bay trực thăng, chợt nghe thấy một âm thanh vang lên – “Đệt, sao anh lại tới đây?”
Người mắng là Chiêu Phàm, mà người đứng bên Chiêu Phàm là một người đàn ông cao lớn mặc áo khoác đen.
“Tới đón em.” Người đàn ông nói.
“Giờ em đang chấp hành nhiệm vụ!” Chiêu Phàm chỉ chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808929/chuong-164-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.