Chuyển ngữ: Yi / Beta: Andrew Pastel
Tâm độc
27.
Sáng sớm, một trận sương mù lớn nhất từ đầu mùa đông tới nay hạ xuống Lạc Thành, một nửa thành viên tổ án tồn đọng đến muộn. Lý Nhất Triều là người nhỏ tuổi nhất, vừa xuống xe buýt đã chạy như bay đến văn phòng.
Những người khác đều là thành viên lâu năm, đến muộn hay không cũng không sao, tìm bừa vài cái lý do là có thể lấp ɭϊếʍ cho qua, nhưng cậu không quen như vậy, vội vàng chạy đến tổ án tồn đọng, mồ hôi trêи mặt cũng không kịp lau, nhìn về phía chỗ Tiếu Thành Tâm ngồi.
Tiếu Thành Tâm là tổ trưởng, cũng là người đến sớm về trễ nhất, tinh thần phấn chấn cả ngày, không bận vụ án ở tổ án tồn đọng thì cũng đến tổ trọng án hỗ trợ, thật giống như dùng mãi cũng không hết sức lực.
Lý Nhất Triều nhát gan, hơi sợ Tiếu Thành Tâm, tan tầm không dám về quá sớm vì Tiếu Thành Tâm vẫn còn làm việc. Mà các đồng nghiệp đều ngầm nói, lão Tiếu gần đây uống lộn thuốc, không cần để ý tới, đi làm nên làm gì thì làm, đến thời gian tan tầm thì về, không cần thiết ở lại.
Tuy nói như vậy, Lý Nhất Triều lại không dám như các tiền bối đến muộn về sớm. Hôm nay thật sự là bởi vì thời tiết xấu mới đến muộn, trêи đường thấp thỏm suy nghĩ ra một đống lời giải thích, nhưng khi đến văn phòng lại phát hiện, Tiếu Thành Tâm còn chưa tới.
“Tổ trưởng Tiếu đâu?” Cậu điều chỉnh nhịp thở, vừa rót nước vừa làm bộ bình tĩnh hỏi.
“Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808917/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.