Chuyển ngữ: Hồng Trà / Beta: Andrew Pastel
Tâm độc
23.
Trời gần tối, bên trong một quán cơm nghi ngút khói, người đi về từng lượt, quán thưa thớt dần. Bà chủ lau bàn xong, mở nắp lồng hấp nóng đặt tại cửa tiệm nhìn thử, thấy bên trong chỉ còn một bát sườn hấp gạo nếp (*),bà quay đầu vào hướng nhà bếp phía sau hô: ” "Chiến tích" hôm nay không tệ, đóng cửa sớm thôi!”
(*) sườn heo ướp gia vị, lăn vào gạo nếp rang rồi chưng cách thủy.
Ông chủ phía sau nhà bếp đi ra, vừa cởi tạp dề vừa nói: “Hết thức ăn rồi à?”
“Chỉ còn lại một phần sườn hấp gạo nếp.”
“Ừm, lấy túi đưa cho anh Thư mang về đi.”
“Được, tôi đi ngay!”
Bên trong lồng hấp nóng, bà chủ đang tính dùng tay nhấc chén thức ăn ra, thì nghe có người thấp giọng nói: “Tôi đến đây.”
“Anh Thư.” Bà chủ ngoài ba mươi, xuất thân từ nông thôn, không xinh đẹp, nói chuyện còn mang giọng vùng quê rất nặng: “Bát sườn này anh mang về ăn đi, có thêm cơm nữa, chắc chắn no!”
“Cảm ơn.” Người đàn ông nhanh nhẹn đóng hộp sườn hấp và cơm, gật gật đầu với ông chủ và bà chủ: “Vậy hôm nay tôi về nhé.”
“Ngày mai gặp.” Bà chủ cười phất phất tay.
Quán cơm rất nhỏ, chỉ là một “tiệm ăn ruồi”, điều kiện vệ sinh kém, lời cũng chỉ dăm ba đồng lẻ. Mà cũng may ông chủ không có học thức gì, cũng không có kiến thức, tuyển dụng đầu bếp chỉ nhìn tay nghề, không điều tra chứng minh thư, cũng không đòi đến bệnh viện làm kiểm tra sức khỏe, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808913/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.