Tâm Độc
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Feng / Beta: Andrew Pastel
Tâm độc
18.
“Bệnh của ông ngoại lúc nặng đến mức khờ khạo là ở nhà tôi, mẹ tôi chăm sóc. Lúc đấy, tình trạng của ông khá hơn bây giờ một chút, không như bây giờ không khi nào tỉnh táo cả.” Giọng Quý Xán rất thấp, khàn khàn, còn hơi nức nở, như tiếng muỗi kêu. “Vương Hiếu Ninh nói cũng không sai, ông ngoại không thích bà ấy, có thể vì sau khi kết hôn bà ấy không sinh con.”
Quý Xán dừng một chút, lau nước mắt “Mẹ tôi chăm sóc ông ngoại rất tận tình, ít nhất là tốt hơn Vương Nặc Cường. Khoảng thời gian đó, bệnh của ông ngoại không hề chuyển biến xấu. nhưng mà tình hình gia đình không cho phép mẹ tôi trông coi ông. Mẹ phải đi làm. Tôi vốn vẫn ở trường học, vì phải chăm sóc ông ngoại nên đã chuyển về nhà. Tôi đút ông cho ông, rửa mặt lau tay, nhưng…”
Hoa Sùng nhìn Quý Xán đỏ mắt, thấy cô khó khăn mím môi lại, đoán thử xem cô có thể muốn nói cái gì.
“Thế nhưng, ông ấy không cho tôi…không cho tôi…” Quý Xán nhíu chặt mày lại: “Ông ấy nói, tôi là cô gái, không thể làm loại việc này.”
Hoa Sùng giơ tay, ra hiệu mình hiểu rồi.
Một người không thể tự túc trong chuyện sinh hoạt, một ông già không thể khống chế việc đi vệ sinh, không muốn cháu gái ngoại làm chuyện gì?
Hầu hạ đi vệ sinh, thay tã.
Hoa Sùng không nói thẳng ra, chỉ hỏi tiếp: “Lúc tỉnh táo ông ấy ngăn cản cô?”
Quý Xán gật đầu “Ông ấy nói, sống như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808908/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.