Tâm độc
2.
Đột nhiên có thêm một người khác trong cuộc sống, quan hệ giữa người này và mình lại thân thiết đến mức không thể thân thiết hơn, Hoa Sùng vốn tưởng rằng bản thân sẽ hơi khó chịu, nhưng khi ở chung rồi, anh mới thấy rằng ở bên Liễu Chí Tần lại thoải mái như là chuyện đương nhiên.
Có lẽ không còn trẻ nữa, không có những sự ngượng ngùng hay có của người trẻ tuổi, lại biết và hiểu nhau đủ để làm những gì mình nên làm và thích ứng với điều đó. Đưa một người vào lãnh địa của mình, và dần dần thích nghi – bản thân quá trình này lại cảm thấy rất dễ chịu.
Càng không cần phải nói Liễu Chí Tần cẩn thận ôn nhu, chỉ có ở tình huống đặc thù cậu mới thể hiện tính cường thế của mình.
Thực sự làm người ta mê muội.
Hoa Sùng đứng ở cửa, trong tay tung hứng chìa khóa xe, nghiêng người hướng trong phòng nhìn nhìn, gọi: “Em còn ở trong phòng làm gì? Không ra bây giờ lát sẽ kẹt xe mất.”
Nhị Oa rất phấn khích, cái đuôi quay tít thò lò, cứ như chỉ cần đợi Hoa Sùng ra lệnh một tiếng sẽ phóng vào phòng ngủ, lôi Liễu Chí Tần từ trêи giường xuống.
“Tới liền.” Liễu Chí Tần tắt đèn phòng ngủ, vừa đi vừa khoác áo da.
Nhị Oa vội vàng chạy tới, hưng phấn đến đứng lên luôn.
“Em cầm gì trêи tay đấy?” Hoa Sùng hỏi.
Liễu Chí Tần đã bước đến cửa, lắc lắc thứ trong tay lên, không đợi Hoa Sùng tránh đi, cậu quấn lại trêи cổ Hoa Sùng, cười nói: “Khăn quàng cổ của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808892/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.