"Tổ trưởng Hoa, trong lòng anh lo lắng chuyện gì đó nhưng không muốn nói với tôi." Liễu Chí Tần đứng tại chỗ, giọng nói vẫn bình thường như mọi ngày, nhưng chẳng hiểu sao Hoa Sùng lại cảm thấy có gì đó thay đổi rất lớn.
Tâm trạng Hoa Sùng chùng xuống, dời mắt, không biết phải đáp thế nào.
Anh biết Liễu Chí Tần ám chỉ cái gì.
Đêm hôm qua, Liễu Chí Tần đột nhiên hỏi có phải anh có tâm sự hay không, đương nhiên anh không thể nói ra suy nghĩ trong lòng, chỉ nói bừa mấy câu, sau đó tắt đèn ngủ, nhưng trằn trọc mãi cũng không ngủ được.
Giường bên cạnh liên tục vang đến tiếng xoay người sột soạt, hiển nhiên Liễu Chí Tần vẫn còn thức, không biết bởi vì ngón tay đau, hay còn vì nguyên nhân gì khác.
Anh định bật đèn xem Liễu Chí Tần làm sao, nhưng lại không dám dậy, sợ lại bị hỏi có tâm sự hay không.
Giữ nguyên tư thế giả vờ ngủ, sau hồi lâu mới ngủ được, nhưng ngủ cũng nằm mơ, nửa mở nửa tỉnh. Có lúc anh mơ thấy xe vận tải đâm vào mình, nhưng lại không tránh được. motor bị xe vận tải đâm bay lên, sau đó bị cuốn vào gầm xe, trong mơ không cảm thấy đau đớn gì cả, nhưng anh biết, mình bị nghiền thành một bãi máu chảy thịt vụn. Có lúc anh lại mơ thấy khoảng thời gian ở Tây Bắc chống khủng bố, đứng bên những đồng đội đã mất, những người ấy có khuôn mặt rõ ràng, nhưng những hình ảnh xoay vòng, tuổi trẻ như cùng khói thuốc súng hóa tro tàn.
Sáng sớm hôm sau, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808859/chuong-104-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.