*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Sùng hơi xấu hổ nói: "Tôi đến có một mình à."
Tiền Phong Giang hơi bất ngờ, "Rất ít có người một mình tới đây chơi đó."
Hoa Sùng cười cười, "Cậu Hai, có phải gom đủ một bàn người mới mở bàn tiệc được phải không?"
Tiền Phong Giang lia mắt lên xuống người anh, "Một người đúng là không mở bàn được, hay như vậy đi, hôm nay tôi mời bạn bè ăn cơm, nếu cậu không ngại thì ăn cùng bọn tôi đi. Họ đang chơi bài trong phòng, cậu có thể tham gia chung rồi tối đi ăn luôn."
"Phiền cậu Hai quá."
"Có gì đâu?" Tiền Phong Giang khách khí nói: "Ra khỏi cửa nhà, bốn pương là bạn!"
Hoa Sùng đồng ý, theo Tiền Phong Giang vào khu phòng thuê.
Những người trẻ tuổi kia không quen biết Hoa Sùng, nhưng thấy Tiền Phong Giang dẫn vào, cho rằng cũng là bạn của Tiền Phong Giang, nên rủ Hoa Sùng cùng nhau đánh bài.
Hoa Sùng ngày thường không chơi bài, nhưng nếu muốn đánh, nhìn cũng rất chuyên nghiệp.
Tiền Phong Giang không ở lại, chắc là cũng bận chuyện quản lý Nông Gia Nhạc.
Bài bạc một hồi, mọi người bắt đầu buôn dưa lê.
"Ông Tiền cũng sắp đi rồi đi? Nhìn thái độ cậu Hai, tôi phỏng chừng cũng không còn sống được bao lâu."
"Mấy người nghĩ xem nếu chia tài sản, cậu Ba có thể được chia bao nhiêu phần nhỉ?"
""Sơn Vị Đường" chắc chắn là của cậu Hai. Cậu Hai quản lý tốt, ăn nên làm ra. Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808817/chuong-73-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.