"Có ông rồi còn gì?" Hoa Sùng không ngại đùa giỡn với Từ Kham, nhưng trong lòng đã có những suy nghĩ lăn tăn, anh giỡn cũng chẳng được tự nhiên như mọi ngày.
"Tôi đang nói chuyện nghiêm túc mà ông nói giỡn hoài." Từ Kham nói: "Làm đồng nghiệp với nhau bao nhiêu năm là thành người cùng sống chung à?"
"Không." Hoa Sùng cười cười, nhìn Liễu Chí Tần bị Nhị Oa kéo chạy càng ngày càng xa, nhẹ giọng nói: "Chỉ là tôi chưa gặp được người thích hợp, công việc bận quá......"
Nhưng trong lòng lại vang lên một tiếng nói, rõ ràng mày đã gặp rồi mà.
"Lý do của ông y như lý do tôi xài để đối phó với ông bà già ý." Từ Kham gãi gãi mũi, "Thôi, tôi cũng đang cô đơn nên không khuyên nhủ gì ông được, nhưng mà......"
"Hở, nhưng gì?"
"Nhưng mà tôi cảm thấy, ông với anh Tiểu Liễu khá tốt."
Luồng nhiệt nóng trong lòng Hoa Sùng khi nãy lại bắt đầu ấm lên.
Từ Kham thấy Liễu Chí Tần dẫn Nhị Oa trở lại, cũng không tiếp tục đề tài này nữa, chỉ cúi xuống nựng Nhị Oa một lúc rồi tạm biệt.
Nhưng Hoa Sùng lại không thể bình tĩnh trở lại.
Nếu lúc giữa trưa ấy anh vẫn còn đang im lặng cân nhắc, thì giờ đã được người khác làm rõ: hai người hợp nhau lắm.
Ngay cả người khác cũng nhìn ra sự bất bình thường giữa anh và cậu.
Bữa tối chính là đồ ăn buổi trưa nấu thừa, Liễu Chí Tần ăn xong, ngồi một lát thì quay về nhà. Hoa Sùng ngồi yên trên sô pha, đầu óc gần như trống rỗng.
Anh không phải một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808810/chuong-69-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.