*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tâm độc
Tác giả: Sơ Hòa
Chuyển ngữ: Andrew Pastel / Beta: Ooctopuss
Hồng nhan
13.
"Không phải đâu!" Hoa Sùng ngắt lời, "Chắc chắn là có mùi, hôm đó anh đến hiện trường lúc thi thể đã được mang đi mà vẫn còn nghe thấy mùi tử thi thối rữa. Lúc thi thể còn ở đó thì Khâu Đại Khuê chắc chắn ngửi được."
"Tụi mình thường xuyên tiếp xúc với thi thể, đương nhiên sẽ nhận ra." Khúc Trị nói, "Nhưng những người khác quanh đây đều nói không ngửi được gì lạ, chẳng lẽ mỗi Khâu Đại Khuê mới ngửi được mùi rồi tri hô?"
Hoa Sùng nhíu mày trầm tư.
Liễu Chí Tần cất giọng, "Tôi biết nè."
"Dân sống vùng này, không ngửi được mùi xác chết mới là bình thường đó." Liễu Chí Tần bước lên vài bước, chỉ tay về phía đống rác cách đó không xa. Càng về xuân nhiệt độ càng cao, đống rác bị mặt trời hun nóng tỏa ra một mùi hôi thối tanh tưởi đến cay xè cả mắt, xung quanh ruồi nhặng bu thành bầy.
"Đống rác đó quá hôi, đủ át được mùi thi thể." Hoa Sùng đã hiểu ý Liễu Chí Tần, "Bọn họ ngửi mùi hôi này hằng ngày muốn quen mất rồi, không ngửi ra được mùi nào khác nữa cả."
"Đúng vậy." Liễu Chí Tần gật đầu, "Cho dù ngửi thấy mùi hôi khác cũng sẽ không chú ý, không nghĩ là có xác chết. Bãi đất hoang này bình thường chẳng có ai, lại dơ và hôi thối, dân ở đây tránh còn không kịp. Nếu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-doc/1808740/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.