Thường Phong dẫn Văn Anh xuống Viện Trù, nơi đây vừa là phòng bếp vừa là phòng ăn của trường học, chỗ này ắt hẳn phải chứa được 30 người cùng 1 lúc. Trước khi bước vào khu vực ăn sẽ đi ngang không gian mở của nhà bếp, mùi thơm từ nơi đây phát ra phưng phức. Cậu nhận ra mùi vị ấy bao gồm rau xào, canh chua và thịt kho.
Sau bếp là một người phụ nữ trạc 45-50, thao tác của bà ấy cực kỳ thuần thục, đôi tay thoăn thoắt chia đều phần ăn cho các sĩ tử. Văn Anh đoán đây ắt là Trình thẩm thẩm mà Tiểu Linh nhắc tới. Bà ấy vừa gặp cậu và Thường Phong đã cười thân thiện:
- Thường Phong, con ăn gì chưa? Để thẩm làm cho con một phần nhé.
- Bây giờ con phải đến chỗ Từ lão sư nên sẽ ăn sau. À Trình Thẩm đây là biểu đệ của con - Văn Anh, đệ ấy vừa mới tới phiền thẩm làm cho đệ ấy một phần nhé!
- Hóa ra đây là cháu của Trần Lão sư à? Được, được có ngay một phần đặc biệt!
Nói rồi thẩm ấy liền múc một phần cơm đầy ắp thức ăn cho Văn Anh, còn không quên dặn dò "Cẩn thận kẻo nóng!" Văn Anh bưng bằng 2 tay kính cẩn cám ơi thẩm ấy, nhìn khẩu phần ăn của mình cậu lại nhớ đến những lần về nước được ông đích thân làm cho ăn mà bất giác phì cười.
Văn Anh chậm rãi mang phần cơm của mình vào trong tìm bàn trống, nhưng thật tiếc hầu như tất cả các bàn đều có người nhanh chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dien-hoc-duong-xuyen-thanh-nam-nhan-trieu-duong/2847270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.