Văn Anh ném cái nhìn giận dữ về phía Lý Thức, lần này y cũng ra hiệu bảo cậu mở mảnh giấy ra xem. Trong đó viết: "Văn Anh đi chơi với ta đi!". Cậu thở dài vo mảnh giấy lại rồi ném ra phía sau.
Lý Thức cảm thấy mình chả khác gì tờ giấy đó bị người ta vứt đi không thương tiếc, y bèn viết 1 mảnh khác rồi ném sang cho cậu. Lần này trên đó ghi là "Nhi nữ ngốc!", Văn Anh cảm thấy sức chịu đựng của mình đã vượt quá giới hạn không kiếm chế được mà thốt lên: "Đủ rồi nhé...!"
Ngay lập tức tiếng động cậu phát ra phá vỡ âm thanh yên ắng, Văn Anh có cảm tưởng mọi ánh mắt đang dồn lại mình. Lưu lão sư cũng giật mình, hóa ra nãy giờ ông ấy đang ngủ gật, bị cậu đánh thức lão sư ắt chẳng vui vẻ mấy.
- Chuyện gì thế? Trò kia, sao không lo luyện chữ mà làm ồn trong lớp hở?
- Dạ thưa thầy, con...con... - Cậu lúng túng
- Thưa thầy, chúng con chỉ hội ý hơi lớn tiếng một chút thôi ạ! - Lý Thức giơ tay phát biểu
- Cả hai trò mau ra ngoài đứng, chừng nào thầy cho phép mới được vào lớp.
Nghe lão sư phán xong cả lớp xì xầm cười, chỉ có Tử Kỳ là lo lắng nhìn theo 2 người bạn đồng môn. Văn Anh cảm thấy ấm ức, mới ngày đầu tiên nhập môn mà đã bị phạt thế này rồi, cậu quay sang lườm y với giọng điệu đầy giận dỗi:
- Vừa lòng nhà ngươi chưa?
- ------------------------------------
Lý Thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dien-hoc-duong-xuyen-thanh-nam-nhan-trieu-duong/2847261/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.