*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
32. Khoảng trống Boötes.
Không nhớ đã bao lâu Bạch Mãn Xuyên chưa tới. Bạch Bình Châu đếm đếm ngón tay, nhưng cũng không mong người quay lại. Hắn ở trong phòng hết ăn rồi uống, hưởng thụ sự phục vụ tận tâm của A Tam, mỗi ngày đổi một món mới. Lúc này hắn đang nhai rốp rốp xiên que A Tam làm cho, hỏi nó: "Có phải mi lại được update không?"
Lần này trả lời hắn là chữ ảo 3D: "Đúng đếy, sao, không được à, ổng đây được update hay không còn phải hỏi ý mi?"
Bạch Bình Châu nuốt thịt sững sờ: "Không phải, ai viết code cho mi thành dạng này vậy. Ác liệt thì thôi luôn, mi thay đổi rồi!"
Chữ lại hiện lên: "Xéo đê. Lo mà ăn, nhiều đồ thế cũng không trám nổi miệng mi!"
Bạch Bình Châu vứt que trên tay, chỉa ngón trỏ chọt tay robot: "Nói! Rối cuộc là ai code mi thành cái dạng này! Tao không thích! Mau mau mà đổi lại cho tao!"
"Đừng có chọt cơ bắp của ổng đây, còn chọt chọt nữa, ổng đây ném mi ra ngoài!"
Khuất phục dưới dâm uy của robot, Bạch Bình Châu rụt ngón tay về, chùi miệng rồi bò lại giường: "Hứ, mi tránh xa tau ra. Bựa đời là bệnh truyền nhiễm, đừng có mà vấy bẩn tau."
"Ăn xong chưa? Ăn xong thì bố én đây, hôm nay mọe nó mi đừng có gọi bố nữa."
"Biến, biến đi!" Bạch Bình Châu định cầm gối ném nó thì chợt khựng lại, vì đây là gối ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-diem-pham-cach/884161/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.