25. Tâm nguyện khi còn sống.
Staff thấy Bạch Hữu Quy đã thay quần áo bước ra ngoài, cũng không ai dám hỏi câu nào. Vừa rồi quay cảnh thứ nhất, diễn tiếp hay không cũng không đáng kể, đổi quần áo cũng không vấn đề gì lớn.
Phương Dụ Mân dặm lại lớp make up quay về, đi đến trước mặt anh cười: "Thầy Bạch, sao lại thay quần áo khác."
Bạch Hữu Quy đi đến cạnh ghế ngồi xuống: "Uống nước đổ."
Bạch Phú Kiều đổ nước từ trong phòng nghỉ chạy đến, ngồi xổm giữa hai người. Bạch Hữu Quy liếc nhìn hắn, không nói gì, chỉ bắt chéo chân dùng mũi giày cạ cạ eo hắn, ngước mắt nói chuyện với Phương Dụ Mân: "Vừa rồi hiệu quả không tốt. Cô Phương, chúng ta đổi cách khác."
Nữ chính đang phẩy quạt cũng ngừng lại: "Là sao?"
Bạch Phú Kiều ngồi xổm trên đất tiếp lời: "Còn sao chăng gì nữa? Cái này cũng không hiểu! Dốt phết!"
Bạch Hữu Quy tiếp tục dùng mũi giày cạ hắn, đáp: "Mượn góc."
Ở trong giới giải trí lâu thế này rồi, biết những cảnh bạo phá chân thực đều do Bạch Hữu Quy tự mình diện, nên khi Phương Dụ Mân nghe hai chữ "mượn góc" thì có chút ngạc nhiên: "Ý ngài là... Hai cảnh hôn lát nữa, đều mượn góc quay sao?"
"Không thế thì sao?" Bạch Phú Kiều nói tiếp: "Nữ diễn viên giờ sao vậy, nói nghe không hiểu hả trời."
"Ừm. Vừa nãy có mấy cảnh có thể dùng được, đủ cận cảnh." Bạch Hữu Quy chỉnh quần áo, "Tôi sẽ chào hỏi với đạo diễn. Cô yên tâm."
Phương Dụ Mân thăm dò hỏi: "Thầy Bạch, là bởi vì vừa rồi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-diem-pham-cach/884154/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.