20. Hình phạt ngọt ngào.
Thấy người trước mắt có vẻ như rất quen biết với mình, Bạch Bình Châu né người về sau: "Cậu là ai?"
"Không phải chứ, là tui nè, Đỗ Hoành Việt!"
Bạch Bình Châu liếc nhìn bảng tên trên quần áo: "Cậu là nhân viên giao lưu ở chi nhanh tinh vực Vans?"
Đỗ Hoành Việt ngẩn người: "Ừ đúng rồi. Nhưng ông..." Nói rồi cậu ta mới thấy bảng tên của Bạch Bình Châu, "Đúng ha, đổi tên rồi. Tui là Đỗ Vân, Đỗ Vân á, chúng ta là bạn thời đại học!"
Vẫn không nhớ được, nhưng tình huống bây giờ không cho phép hai người ôn chuyện. Đội ngũ tiếp tục đi về phía trước, lôi Đỗ Hoành Việt đi về phía cổng. Bạch Bình Châu nhìn dáng vẻ cậu chàng vừa đi vừa quay lại nói chuyện với mình, trong vài giây cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng vài giây tiếp theo, hắn lại cảm thấy sự quen thuộc của mình là vô căn cứ.
Đại hội kết thúc, sau khi Bạch Mãn Xuyên qua loa chiếu lệ với những chính khách, anh đến bên cửa sổ, nhìn từng chiếc phi thuyền tư nhân bay qua, còn cả những chiếc bus ngân hà chở đầy nhân viên giao lưu, mười mấy chiếc đi qua, cuối cùng anh mới nhìn thấy Bạch Bình Châu đeo kính râm gật gù đỡ đầu trên một chiếc chầm chậm bay đến. Anh vừa định lấy điện thoại ra chụp, thì nhìn thấy có vẻ như bên cạnh có một đôi lỗ tai màu quýt chưa từng thấy bao giờ, chợt rủ xuống đầu Bạch Bình Châu. Bạch Bình Châu bị chọt ngứa, duỗi tay đẩy cặp tai quấy rối kia ra.
Bạch Mãn Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-diem-pham-cach/884149/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.