11. Nhiệm vụ ngẫu nhiên.
Trong lúc giao lưu thì cửa phòng không thể mở.
Lúc này Thang Hiệu Ninh nhìn bóng lưng Bạch Mãn Xuyên xoay người rời đi, lại nhìn tay cầm trên cửa, có chút không biết phải làm thế nào. Gã giao lưu ở đây đã hai ba năm, nhưng đây là lần đầu gặp phải tình huống này.
Có vẻ như hệ thống cũng nghĩ rằng gặp bug, phải mất một lúc mới có phản ứng: "Giao lưu giữa nhân viên số 1213 và ngài Thang Hiệu Ninh kết thúc, tổng thời gian sử dụng hết 6 phút. Số 1213 được cộng thêm 5 điểm."
Giọng vừa cất lên, toàn trường xôn xao. Có người nói về chuyện cộng điểm, có người kinh ngạc về 6 phút.
Mở cửa, xem như lần trao đổi này kết thúc. Thang Hiệu Ninh hùng hùng hổ hổ vừa mặc quần vừa vắt áo khoác trên tay đi ra trong cái nhìn của tay robot.
Bạch Bình Châu bị biến cố này làm cho mơ màng. Hắn run tay mặc quần áo của mình lại, A Tam bay tới trước mặt lại chuẩn bị kẹp hắn. Hắn sụt sịt mũi, hơi tủi thân: "Hôm nay mày đừng có gắp tao đi nữa, để tao tự đi."
A Tam lấy ra một tờ giấy, xiêu xiêu vẹo vẹo viết lên đó: "Đây là quy định. Mỗi khi giao lưu kết thúc, nhân viên không ai nhúc nhích được."
"Mày có thể linh hoạt chút không." Bạch Bình Châu chọt chọt ngón tay lên tờ giấy trắng, "Mày xem tao chạy được nhảy được, nhưng bị mi kẹp cổ, tao còn bị đau lưng đây này."
A Tam im ru hồi lâu không trả lời. Bạch Bình Châu tưởng rằng yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-diem-pham-cach/884140/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.