*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: realllllchicken
Ngày hôm sau, Lạc Thời ngủ đến trưa mới tỉnh, phòng mà giám đốc sắp xếp cho cô là phòng tổng thống, bố trí ngay ngắn, nơi nơi đều lộ ra vẻ xa hoa, ánh sáng cũng rất tốt. Tối hôm qua lúc ngủ, cô không kéo rèm, chờ đến khi ánh nắng chiếu lên người, cô mới ngồi dậy.
Cô cầm điện thoại lên nhìn, lúc 8 giờ tối Lạc Mi Mi có gọi cho cô.
Chẳng qua chắc khi đó cô đã ngủ say nên không nghe được.
Điện thoại còn có một tin nhắn, là Tống Giản gửi.
Lạc Thời xem lướt qua, là chuyện công việc.
Việc đó là đại ngôn quảng cáo của thương hiệu xa xỉ.
Ý tứ của Tống Giản là bảo cô báo danh tham gia, trận thi đấu này đối với cô mà nói có rất nhiều lợi ích.
Lạc Thời tùy tiện gọi lại cho cô ấy.
"Lạc Thời, trận thi đấu kia em thấy sao?"
Cô nói: "Hiện tại em còn đang đóng phim, thời gian không thể điều chỉnh mà?"
"Qủa thật thời gian là một vấn đề, nhưng đại ngôn kia rất tốt, hiện giờ yêu cầu của các nhãn hiệu xa xỉ đối với người phát ngôn cực kỳ hà khắc, ngoài việc suy xét về phong cách và vị trí của nghệ sĩ, mà còn bao hàm cả thanh danh và tiếng tăm ở bên trong, nếu em trổ hết tài năng trong cuộc thi này, cư dân mạng sẽ đánh giá cao em, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dau-hao/2166579/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.