Mọi người có mặt tại đó đều dại ra. Nguyên Phong và Tru Liệt thì dở
khóc dở cười không biết làm sao mới phải. Bây giờ bọn hắn thật sự rất
khâm phục mình. Không biết vì điều gì bọn họ lại có thể động lòng trước
nữ nhân này cơ chứ?
Tên lão đại của bọn cướp có lẽ là người có
thần kinh vững chắc nhất! Sau một hồi choáng váng, hắn quát lớn khiến
mọi người đều bị trấn tỉnh:
- Nói nhiều lời với cái nữ nhân điên khùng này cũng vô ích. Các huynh đệ! Mau xông lên cướp tất cả của cải cho ta!
- Ê! Vậy các ngươi có cướp luôn ta không? - Tuyết Linh hào hứng hỏi.
- Hừ....Ngươi nằm mơ! Ta làm cướp chỉ lấy bạc không cướp người cũng sẽ
không đả thương người nếu không cấp bách. - Tên nam nhân kia lừ mắt
nhìn Nàng nói. (Shiz: Tỷ ấy có cần tỉnh như vậy không? ~.~)
-
Eh? Tại sao? Không phải làm cướp thì luôn thích cươp mỹ nhân về làm áp
trại phu nhân hay áp trại tiểu thiếp sao? Nếu như không phải như vậy
thì.....chẳng lẽ ngươi là đoạn áo chi phích (bê đê)? - Tuyết Linh ngạc
nhiên hỏi. Nếu nàng nhớ không lầm thì trong tiểu thuyết xuyên qua cũng
như vậy mà!
Tên nam nhân kia bắt đầu có dấu hiệu quá sức chịu
đựng. Gân xanh trên trán hắn đập cực kì mạnh mẽ. Hắn không thèm để ý đến
nàng nữa mà cùng đám lâu la của mình xông đến nói:
- Các huynh đệ, xông lên!!!! Có thể giết được nữ nhân kia càng tốt.
- Eh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-vuong-phi-khuynh-cung-dai-nao/1609001/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.