-Nè Nam Phong, cậu có thư nè! Một bạn nam hì hục chạy tới-Đừng lại gần tôi, nếu cậu không muốn gặp bất hạnh!!!
-ơ...ừ thế tớ để ở đây nhé! Nói xong cậu ta chạy vụt ra ngoài
Phong tiến lại gần nhặt bức thư lên:
-Sau giờ học, tại sân thượng, chúng ta nói chuyện rõ ràng, hà hà thú vị rồi đây...
________________Ta là đường phân cách thời gian___________________
Phong đã yên vị trên lan can sân thượng, khẽ nhắm hờ mắt, môi mọng nở nụ cười bí hiểm
Cộp.............cộp............cộp...........cộp............
-Cô đến trễ đấy! Cậu bỗng nhiên lên tiếng
-Hừ...Sao cậu biết là tôi? Là Hứa Văn Tĩnh
-Hừm...chuyện đó nói sau đi, hẹn tôi có việc gì? Phong vẫn nhắm hờ mắt
-Cậu....rất khác thường đó!
-Liên quan gì đến cô? Vào vấn đề chính đi!
-Chúng ta quyết đấu một trận công bằng!
-Hử? Quyết đấu sao?
-Nếu tôi thắng cậu phải tránh xa anh Minh ra!
-Nếu thua thì sao?
-Hả?
-Nếu cô thua thì phải lập tức cuốn gói ra khỏi cái trường này! ok?
-Hừm, thành giao!
-Là cô nói đấy! Nam Phong bất chợt mở mắt, lao nhanh tới chỗ Văn Tĩnh, cô ta nhất thời không kịp phản ứng, bị hạ ngay đòn đầu tiên, ấn ả vào tường:
-Tôi thực sự không muốn làm bị thương một cô gái xinh đẹp như cô a....vì vậy....chúng ta dừng lại nhé?
-Ha ha ha ha.... Tôi đã thua
-Ngay từ đầu cậu đã không phải đối thủ của tôi! Phong rời đi, tựa vào lan can, nhắm hờ mắt
-Tôi biết chứ, làm sao Hứa Văn Tĩnh tôi đây có thể thắng đại tiểu thư của Điệp gia chứ? Cô ta cười điên dại
-Biết rồi sao? Phong vẫn thờ ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-tieu-thu-tinh-nghich/534650/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.