Bà cô này... không phải người bình thường, chính xác hơn là hồ ly tinh, là cáo chín đuôi trong truyền thuyết. Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ, anh chưa từng cảm thấy xấu hổ như bây giờ, chỉ muốn đào một cái hố mà chui xuống đất. Huống hồ, anh là người trọng chữ sĩ, sự việc này đúng là làm anh tức chết. Chưa kể, nếu nó bị đồn ra ngoài, cánh nhà báo sẽ được dịp giật tít đùng đùng, hậu quả sẽ cực kì nghiêm trọng. Chi bằng nhịn một chút để có thể dẹp yên đại họa sau này. Nghĩ vậy, anh đành bất lực hạ mình:-Được rồi, tôi xin lỗi, bà cô đứng dậy đi, kẻo mọi người lại làm um lên thì sẽ lớn chuyện lắm!
Nghe được lời xin lỗi cực miễn cưỡng của tên đại ngốc, Chi lúc bấy giờ mới hả lòng hả dạ đứng dậy:
-Nếu nhóc chịu nhường tôi ngay từ đầu thì sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra Vừa nói Chi vừa lau nước mắt trên khuôn mặt trắng ngần, phủi bụi trên quần áo, tiện tay cầm luôn chiếc váy đã được gói gém kĩ càng, nói một câu:
-Chiếc váy này coi như quà tạ lỗi, việc còn lại nhóc xử lí nốt nhé!! Chi nháy mắt một cái rồi nhanh chóng zọt lẹ
-V..Việc gì? Nhật Minh ngu ngơ vẫn chưa hiểu gì thì nghe thấy tiếng nói của cô nhân viên:
-Anh gì ơi chiếc váy đó vẫn chưa trả tiền, làm phiền anh thanh toán ạ!!
-Nè bà cô kia, đứng lại Minh hét lên nhưng đã quá muộn, Chi đã đánh bài chuồn lâu rùi
-Cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-tieu-thu-tinh-nghich/265711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.