…
…
"Nhưng mà mấy hôm ấy anh đi đâu vậy?" - Nguyệt Nhi lên tiếng hỏi.
"Anh nói là có việc bận mà" - Nhật Nam nhìn vào cô trả lời.
"Bận gì mà gần 1 tuần mới xuất hiện hở? Em lo cho anh lắm luôn, rốt cuộc là anh đi đâu hở??" - Nguyệt Nhi phồng má.
"Không thể nói được" - Nhật Nam xoa đầu cô, ánh mắt ôn nhu nhìn vào cô gái trước mặt.
"Anh không nói thì thôi, em cũng không hỏi nữa." - Cô quay mặt qua chỗ khác tránh cái xoa đầu của anh.
"Dỗi rồi à?"
"…"
"Thôi được rồi"
Nguyệt Nhi thấy Nhật Nam im lặng nên khẽ ngước lên thì bị anh kéo về phía trước, cả thân người đều đổ nhào vào lồng ngực ấm áp của anh. Nhật Nam ôm cô, nhẹ nhàng nâng niu như đang cầm một viên ngọc quý.
"Hết giận chưa mèo nhỏ?" - Nhật Nam kéo cô ra, nhếch mép hỏi.
"Anh…" - Nguyệt Nhi đỏ mặt tía tai quay mặt ra chỗ khác.
"Anh sao?"
"Hứ.... không nói chuyện với anh nữa!!!"
"Haha" - Nhật Nam bỗng nhiên cười to.
Nguyệt Nhi đứng sững lại 1 chút, lần đầu tiên mới thấy anh cười sảng khoái đến vậy. Cô vẫn đứng đó và nhìn vào anh.
"Làm gì nhìn dữ vậy?" - Nhật Nam đưa mặt lại gần Nguyệt Nhi và hỏi.
"Anh cười đẹp trai thật, chứ lúc nào cũng chưng cái mặt lạnh tanh kia nhìn thấy chán dễ sợ"
"Anh thấy vậy vẫn được hơn"
"Umm"
"Em đi đâu vậy? Khuya rồi mà còn ra ngoài đường…" - Nhật Nam quay lại chủ đề mà anh muốn hỏi nãy giờ.
"À quên mất, em đi mua đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-tieu-thu-tinh-nghich-va-tam-dai-thieu-gia-sieu-quay/535583/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.