Ba ngày trôi qua, Nhật Nam cũng đã khỏi bệnh và cũng đã đi học bình thường.
"Mày đỡ chưa vậy?" - Minh Trí và Lâm Phong cũng đã biết chuyện, cũng đến hỏi han.
"Tao chưa chết được đâu, nên giờ cút hết ngay cho tao" - Nãy giờ 2 thằng này cứ lảm nhảm bên tai khiến anh nhức đầu chết được.
"Bạn bè gì kì cục vậy? Tụi tao chỉ hỏi thăm mày thôi mà" - Lâm Phong bất bình lên tiếng.
"Đúng đúng" - Minh Trí hùa theo.
"Tụi mày chỉ cần hỏi duy nhất 1 câu thôi, từ nãy đến giờ cứ nhảm mãi làm ông đây muốn phát bệnh" - Nhật Nam lạnh lùng nói, ánh mắt tràn đầy sự phẫn nộ nhìn vào 2 thằng bạn thân. Chả hiểu tại sao mà 2 đứa này lắm lời thật. Chắc tại sau khi có người yêu nên tính cách cũng thay đổi theo luôn rồi.
"Nhưng..." - Lâm Phong chưa kịp nói gì thì một giọng nói của nữ chen vào.
"ANH NHẬT NAM!!!!" - Bảo Thanh từ xa hét lên làm cả lớp giật mình rồi chạy dần dần về phía anh.
Nhật Nam lắc đầu ngao ngán, lại sắp phát bệnh nữa rồi đây.
"Sao mấy hôm nay anh không đi học vậy? Anh có bị sao không? Có bị đau chỗ nào không?" - Bảo Thanh vừa đến liền ôm chầm anh rồi hỏi han đủ thứ câu làm anh choáng váng.
Anh im lặng nhìn Bảo Thanh liền đẩy cô ta ra khỏi mình rồi gục mặt xuống bàn, chả muốn trả lời những câu hỏi của cô ta.
Bảo Thanh cứ lay lay anh mà hỏi tiếp, bị anh chiếu ánh mắt sắc lạnh mới run rẩy mà dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-tieu-thu-tinh-nghich-va-tam-dai-thieu-gia-sieu-quay/535576/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.