Ở bệnh viện BTS
Lâm Phong đang ngồi thấp thỏm ở ghế chờ. Khoảng 5' sau thì bác sĩ từ phòng Ngọc Linh ra.
"Bác sĩ à, Ngọc Linh ra sao rồi?"
"Tình trạng đã ổn, do gặp một thứ tồi tệ nên bị chấn động tâm lý. Sau này đừng làm cho cô ấy bị shock, vì có lẽ tâm lý của cô ấy từ nhỏ không được tốt, có thể dẫn đến trầm cảm." - Bác sĩ thông báo tình hình xong rồi đi.
Lâm Phong liền đi vào phòng bệnh, và tiến gần con người đang ngủ kia. Trong lúc nhỏ ngủ thì vẻ mặt rất yên bình, môi có nét cười, có vẻ như là đang ở trong mộng đẹp, Lâm Phong chống cằm nhìn vào nhỏ, bất giác mỉm cười.
--------------------------
Sau 3 ngày thì Ngọc Linh được xuất viện, nhỏ nhanh chóng chạy về nhanh nhất có thể.
"Ngọc Linh! Mày đi chậm chậm coi." - Nguyệt Nhi và Nhật Anh đuổi về phía sau.
Sao mà sức Ngọc Linh trâu thế kia? Nhìn như thế chả ai tin là nhỏ từ bệnh viện ra đâu.
"Tại 2 đứa mày đi chậm mà, đi nhanh lên coi."
"Mày thấy tụi tao phải rinh đồ dùm mày không hả??"
"Thôi nào~ tao đợi tụi mày là được chứ gì?"
Sau khi đưa Ngọc Linh về Hoàng gia thì Nguyệt Nhi và Nhật Anh về nhà luôn.
Ngọc Linh lên lầu, thay đồng phục để đi học luôn.
"Linh à, con vừa mới xuất viện sao đi học liền rồi?" - Mama nhỏ đi đến lo lắng hỏi.
"Uầy, con khoẻ ơi là khoẻ rồi mà, với ngoài trường có servant hầu hạ con rồi ạ." - Ngọc Linh nháy mắt rồi chạy đi.
Nhìn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-dai-tieu-thu-tinh-nghich-va-tam-dai-thieu-gia-sieu-quay/535559/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.