Những võ sĩ thấy ta đang đi tới. mỗi một người đều sợ hãi cúi đầu xuống, không có lệnh của ta mà tự V hành động, tội quả thật là không nhẹ.
Ta u ám nhìn lướt qua bọn họ. lạnh lùng nói:
"Toàn bộ lui ra cho ta. ai dám tiếp tục ờ tại chồ này. xử hắn trọng tội!"
Xa Hạo thấy ta thật sự nồi giận. Cuống quít lớn tiếng nói:
"Thái tử nói các ngươi có nghe hay không? Còn không mau trở vẻ!"
Những vố sĩ nàv vội vàng chạy Iềa ngoài thành. Nguồn truyện: truyentop.net
Ta đi vào trong Tà phủ. đi đến phòng khách thấy mấy người bị thương đang nẳm trên mặt đất. Tã có vài người của Tà phủ đang sợ hãi trốn trong góc. thấy Tả Ngọc Di vào. cuống quít vọt lẻn nói:
"Tiểu thư... khòngnẻn vào..."
Đi vào phòng khách, ta thấy Tả Đông Tường toàn thản là máu. Bị hơn mười tên võ sĩ vây xung quanh. Thân thể bởi vì đau đớn mà không ngừng run lẻn. dường như bất cứ lúc nào cũng có thê té ngã trên mặt đất.
Tử Ngưng đang giương cung, mũi tên nhắm ngay ngực của Tả Đông Tường, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sát khí.
Ta phẫn nộ quát:
"Dưng tay!"Lúc ta vừa nói xong là mũi tẻn đã rời khỏi cung. Sức lực trong người Tà Đông Tường đă cạn kiệt từ lảu. lắv đâu ra sức mà phản khàng chứ? Hắn nhắm hai mắt lại. yên lặng chờ mũi tên xuyên tim.
Trong đại sảnh vang lẻn tiếng thét bi thảm chói tay của Tã Ngọc Di.
Xa Hạo giống như một cơn gió vọt tới. giơ kiếm chém xuống mũi tên đang bay tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555528/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.