Ta thấp giọng nói:
"Chi cần nàng tha thứ cho ta, ta đồng ý chết ngay trước mặt nàng."
Thanh kiếm trong tay Khúc Nặc rơi xuống đất, nàng che mặt lại chạy đi.
"Nặc nhi!" Khúc Tĩnh rất sợ con gái của mình làm ra chuyên điên rồ gì liền ôm cháu ngoại của nàng chạy theo.
Trên trời lại đổ cơn mưa, ta chậm rãi đứng dậy, bên cạnh ta chi còn lạ một mì Huyền Anh.
Một kiếm này của Khúc Nặc đâm cùng không sâu, thế nhưng vẫn làm rách da thịt, máu đang không ngừng chảy ra.
Huyền Anh thờ dài một hơi, dẫn ta đi vào trong tẩy rửa băng bó lại vết thương cho ta.
Đôi mắt xinh đẹp cơ trí của nàng nhìn chàm chàm vào ta, dường như có thể nhìn thấu nội tâm ta, ta cố gắn tránh nẻ ánh mắt của nàng, sợ nàng xem thấu bí mật trong lòng ta.
Huyền Anh nói:
"Tuy ràng ngươi có thể lừa gạt được phụ tử Khúc thị nhưng không thể lừa được ta." Ta miễn cường cười nói:
"Nhừng lời này của Huyền Anh sư phụ, Dận Không nghe không hiểu."
Huyền anh nói:
"Tên Hắc Y nhân kia căn bản không định làm hại Khúc Nặc, nếu như hắn thật sự muốn ra tay thì Khúc Nặc không thể nào may mắn mà thoát được
Ta lặng lè không nói, trước mặt Huyền Anh ta rất khó giấu diếm cái gì.
Huyền anh nói:
"Ta bây giờ mới biết tại sao ngươi lại muốn ở lại đánh đàn cho ta nghe, mục đích thật sự của ngươi chính là dời đi sự chú ý của ta, để cho Hắc Y nhân có thời gian lẻn vào Mộ Vân Trai."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555526/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.