Nhạc Cánh Trì đã mất đi trấn tĩnh, thấp giọng nói:
"Nếu ai dám tới gần kho lương, giết chết không cần luận tội!"
Lời tuy nói như vậy, nhưng những bách tính kia một khi châm dầu lửa, chỉ dựa vào tên ở trong tay các binh lính rất khó khiến cho họ lui lại.
Ta cũng nhìn ra Nhạc Cánh Trì không có năng lực khống chế cục diện trước mắt, chậm rãi đi lên chỗ cao, quát lớn:
"Các vị hương thân! Xin nghe ta một lời!"
Ta vận nội lực, thanh âm vang xa truyền ra ngoài, rõ ràng quanh quẩn khắp bầu trời đêm.
Tất cả những nạn dân đều ngước mắt lên nhìn ta, có người quát lên:
"Ngươi là người phương nào?"
Ta mỉm cười nói:
"Ta là thái tử đại Khang Long Dận Không!"
Trong đoàn người phát ra một loạt tiếng kinh ngạc, trong đó có một số người đã nghe nói ta đi tới Tần quốc, càng nhiều người cùng không tin ta sẽ tới đây, có người kêu lên:
"Ngươi là thái tử đại Khang, cần gì phải quản đến việc của Đại Tần?"
Nhạc Cánh Trì đang muốn tức giận, ta vung thân ngăn hắn lại:
"Ta mặc dù là thái tử đại Khang, nhưng chuyện này có liên quan tới ta, mọi người đều biết, Khang Tần hai nước chính là minh hữu, một nửa lương thực trong kho lương Loan Dương đều là Tần quốc mượn từ đại Khang ta, hiện tại các ngươi muốn tranh đoạt những lương thực này không chỉ tổn hại lợi ích của Tần quốc, đồng thời đã tổn hại lợi ích của đại Khang ta."
Một trung niên nhân mặc thanh sam kêu la:
"Chúng ta mặc kệ ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555520/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.