Phượng Mị thướt tha uyển chuyển đi vào phòng, đôi mắt đẹp nhìn vào khuôn mặt ta, sau đó rơi lên người Xa Hạo, dịu dàng nói :
"Xem ra lòng đề phòng của Thái tử rất nặng!"
Ta cười nhạt, phất phất tay, Xa Hạo xoay người lui ra ngoài. Những lời này của Phượng Mị nói không sai, trong Nguyệt Mãn lâu còn mai phục hai trăm tên thủ hạ của ta .
Kỳ Nhi cũng rời khỏi phòng, đem của phòng đóng lại .
Phượng Mị dùng tư thế cực kỳ duyên dáng cởi áo choàng xuống, cổ áo của nàng rất rộng, hai vai trắng như tuyết với những đường cong duyên dáng lộ ra ngoài, thực sự có thể nói là hương thơm bắn ra bốn phía. Trái tim của ta không nhịn được đập nhanh hơn rất nhiều, nàng đến đây thế này không phải là vì câu dẫn ta chứ?
Câu nói đầu tiẻn của Phượng Mị nằm ngoài dự đoán của ta :
"Cao Quang Viễn không phải là người tốt, nếu như ta đoán không sai, hắn là hắn sai người ám sát Đại Vương. "
Ta mỉm cười nói :
"Hoàng hậu, lần này ta đến đây chẳng qua là đại biểu cho Đại Khang, chuyện nội bộ của Yên quốc ta không muốn hỏi tới. "
Phượng Mị, kiều mị nhìn ta nói :
"Thái tử điện hạ, sở dĩ ta nguyện ý ngồi nói chuyện cùng ngài, chủ yếu bởi vì ta cảm thấy thái tử chính là một nhân vật phi phàm. Nếu như vẫn che che giấu giấu không có chút thẳng thắn nào, Phượng Mị nghĩ chúng ta cũng không cần thiết phải nói chuyện thêm nữa. "
Ta nở nụ cười, cảm giác của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555475/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.