Ta cười nói :
"Ở trước mặt người khôn khéo, có rất nhiều chuyện không thể nào che giấu. Phương pháp giữ bí mật tốt nhất chính là làm rối loạn tư tưởng của hắn. "
Hoàn Tiểu Trác nhẹ giọng nói :
"Huynh định làm như thế nào?"
Khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ bừng, cánh tay run lên làm đổ một chút trà trong chén ra ngoài .
Ta lấy hành động cụ thể trả lời nàng, tay phải của ta lặng lẽ thò xuống bàn vuốt ve chân ngọc của nàng. Mặc dù cách một lớp vải nhưng vẫn cảm nhận được da thịt mềm mại trơn nhẵn, trong lòng cảm thấy mình như sắp mất hồn. Ta thầm mắng mình, đã sớm biết Hoàn Tiểu Trác có tình ý với mình vì sao đến bây giờ mới dám to gan tiến tới bước này?
Lý Mộ Vũ nhạy cảm nhận ra thay đổi nhỏ bé của Hoàn Tiểu Trác, khuôn mặt đột nhiên trở nên cứng ngắc. Hắn đưa chén rượu lên, nặn ra một nụ cười nói :
"Các vị đại nhân, Mạc Vũ kính mọi người một chén!"
Lúc này ta mới nhẹ nhàng nhéo lên đùi Hoàn Tiểu Trác một cái, lưu luyến không muốn rời đi, đưa chén rượu lên tiếp lời nói :
"Đa tạ Lý Đại Đô Đốc đã cho chúng ta cơ hội này, không những có rượu ngon món ngon, còn có thể thỏa thích chiêm ngưỡng sắc đẹp!"
Mọi người đồng thanh cười lớn, bọn họ cũng không biết được chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng ta nói chính là những thị tỳ xinh đẹp của Nguyệt Mãn lầu .
Lý Mộ Vũ đè nén tức giận trong lòng, mỉm cười nói :
"Sợ rằng Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555467/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.