Lý Mộ Vũ lạnh lùng nhìn ta nói :
"Mộ Vũ cũng muốn nghe cao kiến của Tiêu tướng quân!"
Ta mỉm cười nói :
"Tiêu mỗ chỉ là một người thô lỗ, có điều gì không đúng mong rằng các vị không phiền lòng. Ta cho rằng những gì Lý Đại Đô Đốc nói chẳng qua chỉ những cái khác nhau bề ngoài của trà đạo, nhưng lại quên rằng các lưu phái trà đạo có một điểm giống nhau rất lớn. .. "
Ta cố ý dừng lại một lát, đến khi ánh mắt mọi người trong đình tập trung hết lên người của ta, đương nhiên ánh mắt Huyền Anh vẫn yên tĩnh như nước, không bị thay đổi bởi bất kì chuyện gì bên ngoài, ta lớn tiếng nói :
"Các phái đều chú trọng bình thản, yên tĩnh, trên thực tế họ đều phát triển từ ý của Nho gia. Cho nên ta cho rằng, nguồn gốc của trà đạo chính là Nho gia, ba nhà theo như Lý Đại Đô Đốc nói chẳng qua chỉ là biểu hiện bề ngoài. Ví như nước sông, nước hồ, nước mưa, bề ngoài nhìn thì có vẻ khác nhau, trên thực tế đều là nước, không có bất cứ điều gì khác nhau. "
Ánh mắt Huyền Anh lặng lẽ nhìn về phía ta, dường như hơi tán thưởng đối với giải thích của ta .
Khuôn mặt tuấn tú của Lý Mộ Vũ ửng đỏ, bị ta khiển trách không nói gì được, chỉ yên lặng đi tới bức tường đổ .
Hoàn Tiểu Trác giúp hắn giải vây nói :
"Hai vị nói đều rất có đạo lý, nhưng Tiêu tướng quân nói về nguồn gốc của trà đạo, còn Lý Đô Đốc lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555452/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.