Tĩnh Đức phi tóc tai bù xù đẩy hai gã thái giám ngăn cản nàng, quỳ rạp xuống bên người Hưng vương, nức nở nói :
"Bệ hạ, van cầu người đừng bắt Dận Thao phải lưu vong, Sở Cơ. .. là địa phận quản hạt của Dận Không, hắn. .. đã sớm có tâm mưu hại Dận Không, người đẩy Dận Thao tới đó, chẳng phải là đưa nó vào chỗ chết hay sao. .. "
Trong lòng ta thầm than, Tĩnh Đức phi này đúng là thành công thì không có, bại sự thì có thừa, lần này nàng ta tùy tiện xông vào trong triều, chẳng phải là có cớ để cho Hâm Đức hoàng đế truy cứu trách nhiệm hay sao, mình không tốt thì đã đành, lại còn liên lụy tới cả Dực vương .
Hâm Đức hoàng đế quả nhiên giận dữ nói :
"Tiện nhân, ngươi không mà không đến làm loạn, thì ta đã quên mất, thằng súc sinh này dám làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như ngày hôm nay, tất cả là do ngươi không có cách dậy con, làm sao có thể để chúng phi tâm phục? Người đâu, kéo nàng ta tới Thục Đức cung, không có ý chỉ của ta, không cho phép nàng ta rời khỏi Thục Đức cung nửa bước!"
Dực Vương tiến lên phía trước nói :
"Bệ hạ. .. "
Hâm Đức hoàng đế cả giận nói :
"Muốn làm gì? Lâm gia các ngươi sủng ái con cháu, sinh kiêu ngạo, còn muốn uy hiếp trẫm phải không?"
Ta cuống quít hướng Dực Vương nháy mắt, ngăn cản hắn nói tiếp nói .
Hâm Đức hoàng đế nói :
"Dực Vương, tuổi của ngươi cũng đã cao, nếu như không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555398/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.