Trần Tử Tô nói :
"Ý nghĩ của Tiêu Tín không sai, thế nhưng những binh sĩ này không đến tình cảnh vạn bất đắc dĩ quyết không nên dùng, bằng không sẽ bị bắt là chứng cứ mưu phản nghịch. "
Tiêu Tín nói :
"Trần Tiên sinh nói rất phải, những binh sĩ này chỉ dùng đề ngừa vạn nhất, nếu như điện hạ bình an vô sự, đương nhiên sẽ không cần phải dùng đến. "
Ta cười nói :
"Nếu đã phái đi thì chắc chắn phải có được tác dụng. "
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía ta, không biết những lời này của ta rốt cuộc là có ý gì .
Ta cười lạnh nói :
"Tả Trục Lưu lại nhiều lần đối địch với ta, lần này ta đi Khang đô nhất định nghĩ cách làm suy yếu thực lực của hắn. "
Tiêu Tín nói :
"Điện hạ muốn giết hắn?"
Ta lắc đầu :
"Giết hắn sợ rằng không có dễ dàng như vậy, thế nhưng muốn giết mấy đứa con của hắn thì sẽ dễ dàng hơn nhiều. "
Con gái bị mất tích đột nhiên làm cho ta nhớ tới dùng phương pháp tương tự đối phó với người nhà của Tả Trục Lưu, loại thủ đoạn này mặc dù không quang minh, nhưng mà lại cực kỳ hữu hiệu .
Trần Tử Tô nói :
"Công tử nghìn vạn lần đừng bỏ qua lực lượng của Dực vương, nếu có thời cơ cứ để cho hắn xuất thủ đối phó Tả Trục Lưu, so với cậu tự mình xuất thủ thì thích hợp hơn nhiều. "
Bất kể ta nỗ lực như thế nào cũng không tìm được tin tức gì của Mính Nhi hết, Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555387/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.