"Ngươi tới nơi này là để làm gì?"
Ta nói xong câu này, trong lòng lập tức cảm thấy hối hận, đã có rất nhiều chuyện xảy ra, hiện giờ không thể đối đãi với A Đông như lúc trước nữa, có lẽ hắn không nói thẳng với ta như trước kia nữa?
A Đông xoay người lại nhìn về phía chỗ ở của Hách Liên Chiến, thấp giọng nói :
"Cáp Di bảo ta đêm nay thiêu hủy phủ đệ của Hách Liên Chiến. "
Trong lòng ta không khỏi chấn động, nhìn thẳng vào A Đông nói :
"Còn có người nào tới nữa không?"
A Đông gật đầu :
"Ngoại trừ ta, còn có sáu võ sĩ nữa, hiện giờ họ đã lẻn vào kho hàng rồi. "
Ta thấp giọng nói :
"A Đông ta có một chuyện muốn nhờ ngươi. .. "
A Đông nặng nề gật đầu nói :
"Ta đáp ứng!"
Ta mỉm cười nói :
"Ngươi đã biết yêu cầu của ta là gì đâu. "
Ánh mắt của A Đông nhìn thẳng vào con Tàng Ngao, nói :
"Khi còn sống, Tàng Ngao chỉ nhận một chủ nhân, A Đông cũng như vậy!"
Ta cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, nặng nề gật đầu :
"Buổi trưa ngày mai, ta đợi ngươi ở Tê Hà Lâu!"
Thân ảnh một hình và một chó biến mất trong màn đêm .
Trở lại khách điếm, Khinh Nhan vẫn còn chưa ngủ, nàng tựa vào giường ngồi, thấy ta trở về, nàng vui vẻ nói :
"Ngươi đã trở về!"
Nàng muốn ngồi dậy, nhưng động tới vết thương, hai mi nhăn lại .
Ta cuống quít đi tới bên cạnh giường, đỡ nàng nằm xuống . Bạn đang đọc truyện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555302/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.