Ta ngàn vạn lần không ngờ nàng lại xuất thủ với ta :
"Ngươi. .. "
Bàn tay nhỏ nhắn của U U lại điểm lên người ta một cái, ta không còn nói được câu nào nữa .
U U ôn nhu nói :
"Kỳ thực ta đã sớm hoài nghi ngươi, Dận Không a Dận Không, uổng cho thâm tình của ta đối với ngươi, tại sao ngươi có thể đối với ta như vậy được?"
Việc của ta bây giờ chỉ có liên tục cười khổ, trong lòng thầm mắng mình sơ sẩy, để cho yêu nữ này ám toán. Ta có lòng tin quá lớn vào những việc mình làm, dự tính là U U sẽ hoàn thành việc này cho ta. Nhưng không ngờ nàng lại đột nhiên hạ thủ, cho nên không hề có phòng bị, Đường Muội và Tiêu Tín cũng chẳng kịp tới cứu viện .
Một thanh âm băng lãnh từ phía sau truyền tới :
"Mang hắn đi!"
Trong lòng ta chấn động, vẫn có người lẻn vào trong phòng, vậy mà ta lại không phát hiện được .
U U túm lấy người của ta, rồi phi thân qua cửa sổ .
Trong lòng ta buồn bã tới cực điểm, bao nhiêu tính toán của mình thế là thất bại, nếu như U U có lòng hại ta, thì những gì ta khổ sở tích lũy, chẳng phải là như nước chảy về biển đông hay sao?
Tuy rằng được nằm trên lưng thân hình mềm mại của U U, nhưng trong lòng ta chẳng có cảm giác hương diễm gì cả, mà đang nghĩ vị khách thần bí kia là ai?
U U phi thân trên đường phố cứ như đi trên đất bằng, ta chỉ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555278/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.