Ta cung kính hướng Tào Duệ thi lễ một cái .
Tào tiên sinh ha hả cười nói :
"Tại hạ là chỉ là thảo dân, làm sao có thể nhận được lễ trọng như vậy của điện hạ. "
Ta cung kính nói :
"Nếu như không có tiên sinh chỉ điểm bến mê, lúc này Dận Không vẫn chỉ là Tam Thập Nhất hoàng tử bị người ta kinh thị!"
Tào Duệ cười nói :
"Kỳ Lân không phải vật trong ao tù, một ngày gặp gió sẽ hóa thành rồng, Tào mỗ chẳng giúp gì được cho người cả. "
Chúng ta sóng vai đứng ở bờ sông, Tào Duệ nói :
"Nghe nói Bình vương sắp đi Hán đô mừng thọ. "
Ta gật đầu cười nói :
"Hán Thành Đế chính là cô phụ (dượng) của ta, đại thọ của hắn, ta sao có thể vắng mặt được chứ?"
Tào Duệ mỉm cười nói :
"Trong thiên hạ chẳng ai mà chẳng biết Hán Thành Đế tổ chức thọ yến là vì cái gì, mục đích điện hạ tới mừng thọ, người khác cũng đoán ra được. "
Ta cười nói :
"Dận Không đang muốn cầu Tào tiên sinh chỉ điểm. "
Tào Duệ nói :
"Tào mỗ lần này lại cho Bình vương một chữ. "
Ta cung kính vái một cái thật sâu, nói :
"Dận Không chăm chú lắng nghe!"
Tào Duệ nhìn vầng trăng sáng trên không trung, trong đôi mắt thâm thúy của hắn chẳng ai đoán được điều gì, hắn cảm khái nói :
"Đó chính là một chữ Tình!"
Trong lòng ta lặp lại một lần, nhưng không hiểu hàm nghĩa của nó .
Tào Duệ thấp giọng nói :
"Tề vương Kinh Phong Đồng đã kê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555255/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.