Hắn dừng một chút lại nói :
"Các vị hoàng huynh của ngươi ai chẳng bận chính vụ, vậy tại sao họ lại tới được?"
Ta lạnh nhạt nói :
"Hài nhi bất hiếu, mong phụ hoàng thứ lỗi. "
Hâm Đức hoàng đế không có ý làm khó ta, thở dài nói :
"Mà thôi, ngươi đứng lên đi!"
Lúc này ta mới đứng dậy trở về vị trí, Tĩnh vương Dận Trì cuống quít lui lại phía sau dành cho ta một vị trí trống, ta không chút khách khí đứng đó .
Nếu như luận thân phận thì ta phải đứng gần như là cuối cùng, vị trí của Tĩnh vương gần với Hưng vương, ta đứng ở chỗ này chứng tỏ địa vị của ta đã gần như ngang bằng với họ .
Cần vương và Hưng vương đồng thời dùng ánh mắt oán độc nhìn ta, trong lòng ta cười thầm, đối mặt với kẻ địch mạnh trước mắt, Hâm Đức hoàng đế còn không dám làm gì ta, hai người bọn họ ta lại càng không để vào trong mắt .
Quả nhiên, Hâm Đức hoàng đế thở dài một tiếng nói :
"Nghe nói Hán Thành Đế Hạng Bác Đào mồng chín tháng sau tổ chức lễ mừng thọ ở Hán đô, có mời quốc quân bốn nước, duy chỉ có Đại Khang chúng ta là không mời. "
Hắn nhìn chúng ta một lượt, rồi nói :
"Các ngươi có ý kiến gì không?"
Hưng vương Dận Thao từ trước đến nay không bao giờ bỏ qua cơ hội biểu hiện trước mặt mọi người, dẫn đầu ra khỏi hàng nói :
"Phụ hoàng, Hán Thành Đế lần này tổ chức lễ mừng thọ là giả, liên minh là thật. Hắn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555252/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.