Ta chợt phát hiện khi địa vị của mình thay đổi thì có rất nhiều chuyện trở nên thân bất do kỷ, mặc dù ta rất mong mỏi được gặp các vị thê tử của ta, hưởng thụ sự ôn nhu của các nàng, nhưng mà luôn phải tự trấn áp ý niệm này đi .
Ta còn nhiều chuyện khác phải làm, Xích Lỗ Ôn đã tới Tuyên Thành được ba ngày rồi, có thể để cho một thương nhân từ bỏ tiền tài của mình đợi ta, thì chỉ có một lý do, hắn sẽ nhận được hồi báo một món lợi kếch xù .
Xích Lỗ Ôn tạm thời ở lại dịch quán của Tuyên Thành, tài chính của ta tăng dần, Triệu Đông Tề cũng đã tu sửa nơi này làm cho nó rực rỡ hẳn lên .
Lúc ta tới, Xích Lỗ Ôn vẫn đang ngủ trưa, khi hắn nhận được tin tức ta tới liền cuống quít thay đổi y phục, lao ra ngoài nghênh tiếp, cười nói :
"Xích Lỗ Ôn không đón tiếp từ xa được, kính xin Bình vương đừng phiền lòng!"
Ta cười to nói :
"Ngươi là khách, ta là chủ nhân, ngươi tới nhà mà ta không ở đây, người có lỗi là ta mới đúng. "
Chúng ta đồng thời cười to, sóng vai đi vào trong phòng .
Xích Lỗ Ôn nói ngay vào vấn đề chính :
"Bình vương, ta tới đây là có chuyện muốn nhờ. "
"Xích Lỗ Ôn huynh xin cứ nói rõ, chỉ cần Dận Không có thể làm được, thì sẽ toàn lực ứng phó. "
Xích Lỗ Ôn gật đầu, lấy ra một tờ giấy, nói :
"Trên tờ giấy này liệt kê một số hàng hóa cấp bách,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555234/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.