Thanh âm này vô cùng xa lạ, ta khổ tâm suy nghĩ cũng không nghĩ ra nó là của ai, trong lòng ta âm thầm phóng đoán :
"Chẳng lẽ là trái nghiệt trong lúc ta vô tình phong lưu?"
Nhưng mà ta lại nghĩ, ở Khang Đô ta đâu có phong lưu gì đâu .
Nàng kia lại nói :
"Bình vương điện hạ thân là hoàng tử của một quốc gia, chẳng nhẽ lại không có lòng nhường đường cho một nữ tử hay sao?"
Ta không khỏi nở nụ cười, cô gái này quả nhiên không bình thường, bản thân ta cũng không có ý muốn kiếm chuyện phiền phức, phất phất tay với Tiền Tứ Hải, ý bảo hắn cho xe ngựa lùi lại .
Tiền Tứ Hải phẫn nộ, thế nhưng ta đã quyết định thì hắn không dám phản bác, cho xa phu đánh xe ngựa lùi ra, thế nhưng ngõ hẹp, vào dễ, ra khó, muốn lui được ra ngoài cũng khó khăn vô cùng .
Không nghĩ tới chiếc xe ngựa kia lại tiến lên áp sát, cương ngựa đột nhiên móc vào cương ngựa của ta, hai cái dây thiết lại một chỗ, cả hai con ngựa đồng thời hí vang, lại càng làm cho dây cương buộc chặt hơn. Đột nhiên xe ngựa của ta trật bánh, thùng xe nghiêng sang một bên .
Phu xe không tránh được, bị cả thùng xe đè lên người, lớn tiếng kêu lên thảm thiết .
Ta và Tiền Tứ Hải đứng ở xa, may mắn tránh được một kiếp, nhưng mà Tiền Tứ Hải vẫn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch .
Ta cuống quít vọt tới, cố sức nâng càng xe, nhìn Tiền Tứ Hải đang đứng ngây ngốc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555230/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.