Dực Vương nhìn ta một cái nói :
"Đại Tráng là do một tay ta nâng đỡ lên, hắn nói tuy rằng thiếu khả năng, thế nhưng là người trung thành, là bộ hạ có thể tin cậy được, có chuyện gì à?"
Ta dứt khoát nói :
"Hài nhi nghĩ người này rất bình thường, muốn thay thế hắn. "
Dực Vương trầm ngâm trong chốc lát, rồi nói :
"Nếu như con nhúng tay quá sớm vào quân vụ, sẽ khiến phụ hoàng con cảnh giác, có thể hoài nghi con có ý đồ mưu phản. "
Ta mỉm cười nói :
"Nhạc phụ yên tâm, hài nhi tự có chừng mực, chắc chắn sẽ không để lại bất kỳ kẽ hở nào cho phụ hoàng nghi ngờ. "
Dực Vương gật đầu nói :
"Nhưng con đã có người lựa chọn chưa?"
"Con có một bộ hạ là Tiêu Trấn Kỳ, cho dù bản lĩnh hay năng lực thống soái hắn đều có thể đảm nhiệm được chức vụ ấy. "
Dực Vương nói :
"Khi nào con trở lại Tuyên Thành thì bảo hắn tới tìm gặp ta, chuyện này phải có một khoảng thời gian, đồng thời không để lại kẽ hở nào cả, tất cả cứ để ta lo đi. "
Ta chậm xử lý tang vụ của An vương, là còn muốn đợi xem thái độ của Hâm Đức hoàng đế về việc cầu hôn, ta quay về Khang Đô đã hấp dẫn sự chú ý của không ít người, ngày nào cũng có rất nhiều khách tới thăm, trong đó có cả một người là Tiền Tứ Hải .
Ta mỉm cười nói :
"Từ khi chia tay tới nay, Tứ Hải huynh vẫn khỏe chứ?"
Tiền Tứ Hải nhíu mày, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555224/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.