Sau khi trải qua chuyện Thác Bạt Ngọc Nhi ám sát ta ở bãi săn Hách Lan, ta đã quyết định ngay lập tức rời khỏi Bắc Hồ, đêm dài lắm mộng, nếu như ta tiếp tục ở lại nơi này, thì chưa chắc đã hết những rắc rối khác phát sinh .
Khi đêm xuống, chúng ta đã tới thảo nguyên cách Ô Khố Tô thành hơn mười dặm, quay đầu nhìn lại phương hướng Ô Khố Tô thành, ta như trút được gánh nặng thở dài một hơi .
Nhã Khắc nói :
"Cuối cùng cũng có thể trở lại Âm Sơn, ta có chút nhớ nhung các huynh đệ trong bộ tộc. "
Đột Tạ cười nói :
"Ngươi nhớ mười ba vị thê tử của mình thì đúng hơn. "
Nhã Khắc ha ha nở nụ cười, hắn nhìn ta một cái nói :
"Lần này Bình vương thu hoạch rất lớn, không chỉ thành công đón được di hài của An vương trở về, mà còn có được Bắc Hồ tiểu công chúa. .. "
Nhưng khi nhìn thấy biểu tình của Sở Nhi lạnh như sương, mới ý thức được mình nói sai, ngượng ngùng cười cười, kéo cương ngựa lại, đi sau chúng ta . Bạn đang đọc truyện được copy tại truyentop.net
Ta nhẹ giọng nói :
"Muội vẫn còn tức giận?"
Sở nhi lắc đầu nói :
"Muội không tức giận, nhưng mà có chút lo lắng, chuyện phát triển tới mức này rồi, huynh tính bẩm báo thế nào với phụ hoàng đây?"
Ta thở dài nói :
"Chỉ cần cái cửa của Tĩnh Đức phi thôi, cũng rất khó qua, An Dung công chúa chính là viên ngọc quý trên tay người, muốn người gả An Dung công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555214/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.