Ta mỉm cười nói :
"Nếu như chúng ta có thể đãi ra vàng thì sao?"
Ba người không hiểu, nghi hoặc nhìn ta .
Trử Đại Tráng là người thứ nhất nói :
"Nếu có thể đãi ra vàng, thì tiền dùng cho trị thủy có thể nói là lấy từ nước trị nước. "
Ta đảo hai mắt một vòng, tiến thêm một bước nói :
"Nếu như chúng ta mở xưởng đãi vàng, hơn nữa lại tìm ra một lượng vàng lớn thì thế nào?"
Triệu Đông Tề nói :
"Nếu như chúng ta có thể tìm ra một lượng vàng lớn, thì sợ rằng toàn bộ bách tính Đại Khang đều dồn tới đây. "
Công Tôn Lộc hai mắt sáng ngời, cuối cùng hắn cũng hiểu ý của ta, hai mắt tràn ngập kích động .
Ta cười nói :
"Công Tôn tiên sinh hình như là đoán được cách nghĩ của ta. "
Công Tôn Lộc cung kính hướng ta vái một cái, nói :
"Ty chức tự đoán một chút, nếu như muốn Tuyên Thành nhanh chóng khôi phục nguyên khí thì phải có một lượng lớn tài chính rót vào. Ý của Bình vương là nhân cơ hội đãi vàng, hấp dẫn một lượng lớn khách thương tới Tuyên Thành, kéo kinh tế của Tuyên Thành lên. "
Ta gật đầu, đứng dậy, nhìn lên vầng trăng trên bầu trời, nói :
"Nếu muốn thay đổi diện mạo Tuyên Thành, chỉ bằng sức của mấy người chúng ta thì không thể được, dựa vào triều đình lại càng không có khả năng, Tuyên Thành cũng không có nhiều tiền tới như vậy. Chỉ có một biện pháp duy nhất chính là dựa vào ngoại lực, nhưng mà một nơi nghèo muốn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555193/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.