Ta thấy Dao Như đứng ở một bên không nói câu gì, sắc mặt ảm đạm, không khỏi kỳ quái, ta cầm bàn tay của nàng, nói :
"Muội làm sao vậy? Sao gặp ta mà có cảm giác như không thích?"
Ta vừa mới hỏi, thì Dao Như đã che mặt khóc nức nở .
Tư Hầu vội vàng ôm lấy nàng an ủi .
Vân Na u oán thở dài nói :
"Điền bá phụ mất tích trên đường đi. "
Ta ngơ ngác, lập tức hiểu Điền Tuần đã chạy trốn, người này vô cùng gian xảo .
Ta còn tưởng cho hắn sự tự do, cho phụ tử hắn đoàn tụ, nhưng hắn không chút nào cảm động, tám phần mười là hắn muốn đi tìm kiếm bảo tàng Mâu thị .
Trong lòng ta không khỏi hối hận, trước khi đi quên không bảo Vân Na lưu ý tới hành tung của hắn một chút, hiện giờ lại phải bực tức vì chuyện này .
May mắn là hắn có trong tay cuốn sổ kia, nhưng dù sao cũng chỉ là một nửa bản đồ mà thôi, không cách nào tìm ra nơi hạ lạc của bảo tàng Mâu thị được .
Vân Na nói :
"Tư Hầu, muội mang Dao Như về phòng nghỉ ngơi trước, chúng ta nhất định sẽ tìm được Điền bá phụ. "
Nàng lại hướng Yến Lâm nói :
"Lâm muội, muội trò chuyện với Vương phi đi, đừng để cho nàng ấy cảm giác chúng ta xa lánh nàng. "
Đôi mắt đẹp của Yến Lâm trợn tròn, nàng không ngờ Vân Na lại giao cho nàng nhiệm vụ này :
"Vân Na tỷ tỷ. .. muội từ nhỏ không khéo ăn nói, nếu như đắc tội vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555190/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.