Hâm Đức hoàng đế lúc này mới chú ý tới ta vẫn đang quy trước giường, vội vã bảo tiểu thái giám mang tới cho ta một cái cẩm đoàn (hình tròn làm băng vải đê ngồi) .
Trán Phi ở cùng hai cung nữ uyển chuyển đi vào Dưỡng Tâm Điện, trong đôi mắt đẹp của nàng mang theo nét cười quyến rũ, mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều toát lên vẻ kiều mị .
Sự xinh đẹp của nàng không bị thời gian làm phai nhòa, mà lại càng kiều diễm và quyến rũ .
"Thần thiếp Ngọc Oánh khấu kiến bệ hạ!"
Thanh âm của nàng giống như oanh vàng trong cốc vắng, làm cho nội tâm ta không khỏi run lên. Ánh mắt của Trân phi chỉ chú ý tới Hâm Đức hoàng đế, chưa từng liếc mắt với ta một cái nào . Nguồn truyện: truyentop.net
Hâm Đức hoàng đế ha ha cười nói :
"Trân Phi! Nàng xem ai đã trở về này?"
Cuối cùng đôi mắt đẹp của Trân Phi mới chuyển hướng sang ta, nàng cười nhẹ một cái, ta cuống quít đứng dậy hành lễ nói :
"Hài nhi Dận Không bái kiến Trân Phi nương nương. "
Trân Phi cười nói :
"Mấy năm không gặp, Bình vương quả nhiên đã trưởng thành hơn rất nhiều. "
Biểu hiện bình tĩnh của nàng khiến ta phải bội phục .
Hâm Đức hoàng đế phất phất tay, Trân Phi đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống, dịu dàng nói :
"Bệ hạ hôm nay có khá hơn chút nào không? Thần thiếp vừa học xong mấy thủ thức xoa bóp, người có muốn thưởng thức không?"
Một sự chua xót khổ sở dâng lên trong lòng ta .
Hâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555153/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.