Lúc rời khỏi Bách Hoa lâu, bầu trời u ám đã trong sáng trở lại, ánh mặt trời chiếu khắp nơi trên đất Tần đô .
Trên mặt bách tính đã hiện những nụ cười, họ đều hiểu, chiến tranh sẽ kết thúc, cái thiếu chỉ là thời gian mà thôi .
Ta nheo hai mắt lại nhìn mặt trời kiều diễm, không để ý tới việc ánh mặt trời sẽ làm bỏng mắt. Không biết vì sao, lúc này ta bỗng nhiên cảm nhận được, mặt trời tồn tại là vì ta, vạn vật trên thế gian đều vì ta mà sinh ra .
"Bình vuơngđiện hạ!"
Thanh âm của Tiền Tứ Hải như động đất vang lên ở phía sau ta, khuôn mặt mập mạp được ánh mặt trời chiếu rọi trở nên xán lạn .
Sự thắng lợi của ta đã đem lại lợi nhuận cho hắn, lợi ích của hắn đã liên hệ chặt chẽ với ta, sự thực đã chứng minh Tiền Tứ Hải là một thương nhân tinh mắt .
Hắn có tất cả những điều kiện của thương nhân xưa nay, đó là ăn ý và mạo hiểm, cái nhìn thời cuộc rất nhạy cảm, và có năng lực siêu quần trong việc nắm chắc năng lực của mình, thời gian đối với hắn bây giờ là lợi ích .
"Bình vương điện hạ, ta đã chuẩn bị xong hết cho ngài, hiện tại đã sai người đưa tới Phong Lâm Các, các chi phí cần thiết của ngài ở Tần đô cứ tính lên người của ta đi. "
Ta ôm Tiền Tứ Hải nói :
"Tiền huynh, Dận Không vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên người bạn này. "
Lúc ta gặp nạn thì ta gọi hắn là Tiền lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555133/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.