Khuôn mặt của Tuệ Kiều tái nhợt, trong đôi mắt đẹp hiện lên sự thê lương .
Ta thâm tình nói :
"Cho huynh một cơ hội, để cho huynh có thể bồi thường tất cả cho muội. "
Tuệ Kiều rưng rưng lắc đầu :
"Ngươi sai rồi, ta không phải hận ngươi, mà là ta tự hận mình, tại sao ta lại yêu ngươi, tại sao lại yêu một người đích thân giết mình!"
Ta bỗng nhiên đem thân thể mềm mại của Tuệ Kiều ôm vào trong lòng, Tuệ Kiều liều mạng giãy dụa, nhưng mà với lực lượng của nàng thì làm sao thoát được .
Thấy vậy nàng hung hăng cắn một cái lên tay của ta, ta nhịn đau không rên một tiếng, sự đau đớn này sẽ làm giảm bớt cắn rứt trong lòng ta .
Qua hồi lâu, cái miệng của Tuệ Kiều đã nhả ra, nằm ở trong lòng ta lớn tiếng khóc ồ lên .
Yêu một người chẳng cần phải có lý do, ta nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, thâm tình hôn lên đôi môi anh đào kia, trên miệng của Tuệ Kiều vẫn còn dính máu tươi .
"Ta hận ngươi!"
Tuệ Kiều ôm chặt lấy thân hình ta .
Ta lại càng dùng đôi môi của mình hôn những nụ hôn nóng bỏng, sự ủy khuất và băng giá trong lòng nàng đã bị ta đánh tan, rốt cục cũng mở miệng ra. . .
Tuệ Kiều lấy một cái khăn cẩm băng bó vết thương cho ta, ôn nhu nói :
"Còn đau không?"
Ta mỉm cười ôm lấy nàng, rồi đặt nàng ngồi lên hai đầu gối của ta .
Tuệ Kiều hờn dỗi nói :
"Mau buông muội xuống. "
Ta ha hả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cung-luc-vien-that-thap-nhi-phi/1555120/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.