Cuộc sống lệch hướng, phải quay trở lại quỹ đạo ban đầu.
Thân phận của ta đã bị bại lộ, là Hoàng hậu, ta phải hồi cung.
Còn tình hình chiến sự ở Đông Nam đang rất nguy cấp, cần một vị tướng tài giỏi.
Cho dù Hoàng thượng không muốn thừa nhận, cũng phải thừa nhận, Tam công tử là ứng cử viên sáng giá nhất.
Hắn được bổ nhiệm làm Phiêu kỵ tướng quân, nhận lệnh đánh đuổi giặc ngoại bang ở Đông Nam.
…
Mặt trời lặn về Tây, Tam công tử ném thanh kiếm xuống đất, lau sạch tay, dang rộng vòng tay, ôm chặt lấy ta.
Trên người hắn nồng nặc mùi m.á.u tanh.
Nước mắt nóng hổi của hắn rơi trên má ta.
“Mẫn Nhi…”
Ta đưa tay lau nước mắt cho hắn.
“Tam công tử, đừng khóc, chàng đã hứa với ta phải bảo vệ tốt gia đình của chúng ta, bảo vệ tốt từng tấc đất của giang sơn.”
Lý tưởng, hoài bão của hắn, chưa từng thay đổi vì thế sự xoay vần.
Tam công tử, không chỉ là Tam công tử của một mình Đoan Mộc Mẫn, mà là Tam công tử của muôn dân.
Muôn dân từng phụ bạc hắn, nhưng hắn chưa từng phụ bạc họ.
Hắn khóc không thành tiếng, càng ôm chặt ta hơn, như muốn khảm ta vào trong cơ thể mình.
Trán hắn áp vào trán ta, giọng nói khàn đặc, nghẹn ngào: “Mẫn Nhi, đừng đi…Chúng ta rời khỏi đây.”
Tam công tử đang nói mê sảng.
Ta không muốn đi, nhưng phải đi, đây là cái giá phải trả cho việc bảo vệ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tam-cong-tu-cua-ta/3576415/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.